Ân Tuyết Mai nắm lấy cánh tay của An Ninh, lôi kéo cô bước ra khỏi cửa, rẽ sang trái.
“Nhiều như vậy?”
An Ninh nhìn thấy trên mặt đất có ba cái túi, mỗi cái đều nhét nhiều đồ.
Ân Tuyết Mai cười ngượng ngùng, trong mắt hiện lên sự biết ơn chân thành nhất.
“Cái này là của Dương Kiến Quốc, hai cái còn lại là của tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây