An Ninh đứng dậy, xoay một vòng, cử động tay chân, vẫn còn nguyên vẹn.
Trái tim An Quốc Minh dần dần bình tĩnh lại, nhìn sợi dây trên người An Ninh.
“May mắn là dây thừng đã buộc chặt.”
An Ninh cúi đầu nhìn, quả thực là như vậy.
Suy cho cùng, người khác không biết cô có tinh thần lực, vào thời khắc mấu chốt, sợi dây có thể cứu mạng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây