An Ninh nhận điện thoại, nghĩ đến vết thương của An Quốc Minh, hành động không bị hạn chế, nhưng là việc tốn sức thì không làm được.
Nhưng mà đi nhìn xem trước cũng được.
“Xưởng trưởng Lý, tôi đi về nhà nói một tiếng, hôm nay hoặc là ngày mai tôi sẽ qua, đến lúc đó tôi sẽ đến xưởng dệt tìm ông.”
“Được được, cô không cần vội, trước khi cô tới thì gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ kêu người đi đón cô.”
“Không cần, tôi biết đường.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây