Cũng không biết có phải gà trống ở phía sau nghe hiểu hay không, nó đè thấp giọng kêu khanh khách khanh khách khanh khách, lông trên cổ đều dựng thẳng lên, có vẻ như sắp tấn công.
“Tốt, làm rất tốt, hôm nay tao sẽ bắt sâu cho mày ăn.”
An Ninh ngồi xổm xuống, sờ đầu của con gà trống hai lần, lông trên cổ của nó, cũng xẹp xuống một cách thần kỳ.
“Anh hai, có phải anh muốn làm biếng, nên bị bắt được đúng không?”
An Quốc Minh vốn dĩ muốn nghỉ ngơi và mách lẻo, lập tức nhận thức được đây là một câu hỏi có bẫy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây