“Khi tôi xuống nông thôn, người trong nhà không cần thời gian suy nghĩ, tôi luôn là lựa chọn duy nhất.”
Nói xong, Ân Tuyết Mai mỉm cười có phần tự ti, lắc lắc chiếc phong bì trong tay, đôi mắt lấp lánh.
“Tôi luôn nghĩ đến việc thi đậu đại học, tôi luôn tự nhủ rằng đó là vì ở nhà có quá nhiều con nít, chỉ cần tôi trở về thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
“Nhưng lá thư hôm nay, ba mẹ ruột của tôi...”
Giọng nói của Ân Tuyết Mai bắt đầu run rẩy, thậm chí cả cơ thể cô ta cũng run rẩy, cô ta cắn môi và dùng hết sức lực nói: “Bọn họ bảo tôi không nên thi đại học. Bọn họ kêu tôi tìm một người ở đây rồi lấy chồng, nhận một phần lễ hỏi, để sau này anh cả tôi cưới vợ lấy ra dùng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây