Trong lòng Giang Hạ tràn đầy ý tốt, lần đầu tiên muốn làm chút chuyện tốt, lại bị cách nói chuyện độc đáo của An Ninh, làm cho không thể nói tiếp được.
Anh lập tức thay đổi thành tiêu chí lưu manh của mình, thể hiện vẻ mặt như ông đây là người tốt nhất trên thế giới, nhìn An Ninh.
“Tôi phát hiện lúc cô nói chuyện với tôi, cùng lúc nói chuyện với ông nội của tôi, sao không hề giống nhau vậy?”
“Chờ anh tới cái tuổi kia, cũng có thể. Anh đừng có gấp, dựa theo tình trạng cơ thể của anh, chắc chắn có thể sống đến lúc đó.”
An Ninh cúi đầu làm việc, không trả lời vấn đề kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây