Chỉ một động tác này đã khiến Tần Chí Quân hoảng loạn, vỗi vã túm lấy tay cô nói: “Uyển Uyển, đừng giận anh mà.
Cả đời này của Tần Chí Quân, mạnh mẽ kiên cường, cho dù là mưa bom bão đạn cũng chưa từng sợ hãi. Thế nhưng anh lại sợ một cô gái nhỏ bé yếu đuối, sợ cô tức giận, sợ cô bỏ mặc mình, sợ cô bảo sẽ không lấy anh nữa.
Cố Uyển ngẩn người, lúc này mới nhận ra sự bất an và thận trọng của anh. Cô bắt đầu nghĩ lại xem mình đã làm gì mà anh không có cảm giác an toàn như vậy, trong lòng vừa chua xót lại vừa mềm mại.
Cô lại một lần nữa rút tay ra khỏi tay Tần Chí Quân, trái tim Tần Chí Quân như chìm xuống vực sâu. Ngay lúc này, đôi tay mềm mại lại vỗ lên mặt anh, cả người anh cứng đờ, trong mắt phát ra ánh sáng.
“Uyển Uyển .....
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây