“Nếu con hài lòng với đối tượng mẹ tìm cho con thì trước khi về bộ đội con phải mau chóng báo cáo chuyện kết hôn đó. Mẹ nhìn thử rồi, Tiểu Uyển này đến mười tám tuổi thì càng lớn càng xinh đẹp, trong thôn này không tìm được ai xinh hơn con bé đâu. Nếu sau này bị người ta cướp mất vợ thì cũng đừng tìm mẹ mà khóc đó.
Tần Chí Quân không nhịn được mà bật cười, ôm vai Lâm Xuân Hoa, cười nói: “Con rất hài lòng, vô cùng hài lòng. Mẹ, đồ nội thất chuẩn bị đến đâu rồi?
Đây là lần đầu tiên anh hỏi đến quá trình chuẩn bị đám cưới, Lâm Xuân Hoa vui đến mức mặt mày hớn hở, nói: “Bây giờ biết quan tâm rồi sao. Con và Chí Cương giống nhau y đúc, hôm qua Chí Cương đã kéo về một cái tủ quần áo lớn. Thằng bé kết hôn trước nên mẹ cho nó bỏ vào phòng nó trước, là loại có gương to đó, chắc chắn Cố Uyển sẽ thích. Còn có chậu rửa mặt, bàn trang điểm, lại thêm đồ có sẵn trong phòng con nữa thì chắc chắn sẽ đầy cả phòng thôi. Chủ yếu là tủ quần áo làm vừa hao công lại tốn thời gian nữa, mấy cái khác thì rất nhanh thôi, mẹ thấy khoảng sáu bảy ngày nữa có thể đẩy về rồi. Tự con nhanh nhẹn một chút là được, chỗ mẹ không kéo chân con lại đâu."
Nghe mẹ tính toán đồ nội thât trong nhà thì trong lòng anh nghĩ đến hình ảnh Cố Uyển gả đến nhà mình, sự sung sướng trên mặt Tần Chí Quân muốn giấu cũng không giấu nổi.
“Mẹ, sính lễ cho nhà Uyển Uyển mẹ tính sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây