Ăn xong điểm tâm, cô đi lên thị trấn. Trong hợp tác xã cung tiêu có rất nhiều người, cũng may quầy bán đồ lót ít người hơn, Cố Uyển đi qua cũng ngại ngùng không dám nhìn lâu, tiện tay chỉ vào cái áo lót trắng phau. Nhân viên bán hàng đã thấy nhiều cô gái hay xấu hổ đi mua đồ lót làm như kẻ gian rồi nên cũng không thấy lạ, chỉ hỏi cô mặc cỡ nào.
Mặt Cố Uyển đỏ bừng lên. Người cô vô cùng nhỏ, vốn chỉ mặc cỡ ba tư là được, nhưng chỗ ấy càng lớn lại càng to, dù dưới áo lót có dây thun cũng rất khó bao bọc.
“Ba… Ba tám.
Lúc này, rất nhiều cô gái trẻ trong thôn đều xấu hổ, ngay cả chọn kích thước áo lót thế nào cũng không biết, lớn tuổi cũng không biết khái niệm về giá, nên thật ra Cố Uyển cũng xoắn xuýt, cái hiểu cái không.
Nhân viên bán hàng là một chị gái hơn ba mươi tuổi, nhìn cô dễ xấu hổ như vậy, quan sát dáng người cô rồi tốt bụng chỉ cho cô: “Chị thấy em gầy thật đấy, ừm, nhưng phát triển rất tốt, ba tám là loại bao trên, chị thấy em không dùng được đâu, em nên mua loại bao bên trên cỡ lớn ba tư đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây