Lại nói, buổi sáng Cố Uyển thức dậy thay quần áo, ánh mắt quét qua vết bứt kia, cô gần như nghi ngờ mình nhìn nhầm rồi. Cô vạch quần áo ra xem lại lần nữa, dấu ấn hồ ly tỏa ra ánh sáng đẹp màu đỏ kia, màu sắc lộ ra lúc bị thương cũng không khôi phục lại.
Cô nghĩ ra gì đó, đưa tay sờ xương cụt của mình, đuôi… không có.
Cô kích động muốn nhảy cẫng lên, hôm qua còn đỏ như hoa hồng, ngủ một giấc đã biến thành đỏ tươi rồi.
Đúng rồi, là viên thuốc kia.
Cố Uyển đứng dậy lấy bình sứ ra, trong bình còn ba viên. Cố Uyển lại uống một viên, tim đập thật mạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây