Chẳng qua là bà ấy đã không coi cô là người ngoài từ lâu, nên tất nhiên cũng không nỡ, kéo lấy tay của Cố Uyển và nói: “Cháu còn đang bị thương mà, đứng dậy làm gì, mau nằm lên giường đi.
Nói xong, bà ấy dắt người đi về phía giường, Cố Uyển không quen được người khác nắm tay thân mật như vậy, trái tim cô run rẩy, ấm áp tới nỗi gần như tan chảy.
“Thím, ngồi trong phòng cũng không tốt lắm, cháu không sao đâu ạ, thím ra phòng khách ngồi đi, cháu pha trà cho thím uống.
Lâm Xuân Hoa nghe thấy cô còn chú ý đến lễ nghi, muốn pha trà tiếp đãi mình, trong lòng mềm mại, vỗ vỗ tay cô mà nói: “Con bé ngốc này, cần chú ý những thứ này với thím làm gì nữa, nghe Chí Quân nói đêm qua chỗ vết thương của cháu bị đau lại còn sốt cao nữa, bây giờ đã khỏe hơn chưa, nếu còn đau thì thím cháu mình đi vào nhà vệ sinh xem xem.
Vừa nói vừa đi đến bên giường, bà ấy ấn Cố Uyển ngồi xuống giường, sau đó dùng tay để thử nhiệt độ trên trán cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây