Cố Uyển lắc đầu: “Em thật sự không cần đâu, anh cứ để ở nhà để cho thím dùng đãi khách hay là tặng quà cũng rất có thể diện chứ để em ăn rất lãng phí.
Giọng nói của cô khác với vẻ dịu dàng thường ngày còn có thêm hai phần quyến rũ không rõ. Thanh âm câu người khiến cho ngón chân của Tần Chí Quân ẩn trong giày cong lên muốn nghiêng người sát về phía cô.
Ngón chân cong chặt nhưng cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, thanh âm khàn đi, anh nói: “Anh mua cho em, nếu như em không ăn mới là lãng phí.
Anh nuốt những lời nói kia lại, cô nhóc mềm mại và đáng yêu như vậy thường bảo với anh rằng mình giống như một con búp bê tinh xảo cần phải che chở trong lòng bàn tay thật cẩn thận.
Hai bên tai anh đỏ lên, quá mức mơ hồ rồi, rõ ràng anh là người có tính cách nghiêm túc như vậy nhưng lại biến thành như thế này khi nhìn thấy Cố Uyển.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây