Nói xong, Cố Siêu lấy ra ba cái cái hộp nhỏ từ trong túi xách, nói: "Mấy ngày trước đến thành phố B, vẫn luôn bận nên không thời gian tới. Đây là quà sinh nhật cho mấy đứa Bình An, trước kia anh không có tiền mua cái gì cho bọn chúng, năm nay kiếm chút tiền, mua cho ba đứa mỗi đứa một viên ngọc hồ lô nhỏ, anh không chọn đồ, đến siêu thị hỏi, người ta nói trẻ con mang ngọc vô cùng tốt."
Cố Uyển chỉ nhìn cái hộp kia là biết nó là của một tiệm vàng cũ, bách hóa cao tầng ở thành phố B có quầy chuyên doanh, cô nói với Cố Siêu: "Anh, anh kiếm tiền không dễ dàng, trẻ con mang những thứ này làm gì."
Cố Siêu chỉ cười, nói: "Những năm trước đây anh đã hứa, kiếm được tiền sẽ tặng các cháu và em quà, anh đã mua cho các cháu rồi, em thì cho em tự chọn."
Cố Uyển nghe mà cười: “Mấy năm trước chỉ nói đùa, đến bây giờ anh còn nhớ à."
Khi Tần Đại Hữu và Lâm Xuân Hoa dẫn theo mấy đứa bé về nhà thấy Cố Siêu thì ngạc nhiên không kém gì Cố Uyển. Nghe nói Cố Siêu muốn ở thành phố B một năm, họ đều dứt khoát để Cố Siêu ở đây.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây