Sáng ngày hôm sau, Tần Chí Quân đi bộ đội, Cố Uyển lái xe tới sớm đón sư phụ cô đến bệnh viện bắt mạch, Tần Chí Hoa cũng đến siêu thị, Tần Chí Cương nhân lúc không có ai mà hỏi ý kiến mẹ mình chuyện này.
"Chị dâu con nói với vợ con à?" Lâm Xuân Hoa nghe Tần Chí Cương nói xong thì hỏi.
Tần Chí Cương gật đầu, nói: "Dạ, ý chị dâu là nếu chúng con không đủ tiền, chị dâu cho chúng con mượn một, hai ngàn trước cũng được. Mặc dù cửa hàng quần áo có thể kiếm ít tiền, nhưng gánh nhiều nợ như vậy con vẫn có áp lực. Chị dâu nói cũng đúng, cả nhà đều ở bên này, thật ra con cũng muốn tới, con nghĩ hay là mở một cửa hàng ở trong huyện một năm nữa, như vậy có sao cũng có thể để dành thêm chục ngàn đồng, đến lúc đó mua nhà thì ít nhất không cần vay tiền chị dâu, áp lực trong lòng sẽ không lớn như vậy."
Lâm Xuân Hoa cụp mắt xuống, suy nghĩ một chút, nói: "Mẹ đi xem nhà cùng hai đứa, mẹ cũng nghe bà cụ hàng xóm nói ra về căn nhà kia, có được hay không thì tận mắt qua, tốt thì mua trước tới. Bây giờ giá nhà tăng lên rất nhiều so với hai, ba năm trước, khi đó mua một tứ hợp viện chắc cũng là hai chục ngàn, bây giờ đã đã ba mươi lăm ngàn, mẹ sợ con trở về góp đủ tiền thì giá nhà lại tăng."
Lâm Xuân Hoa nhanh chóng cầm bát đã rửa và tạp dề ra vườn nói với Tần Đại Hữu, dẫn theo Tần Chí Cương và Vương Hải Quyên đi tìm bà cụ hàng xóm kia, để bà cụ kia dẫn đi xem nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây