Thấy cô nghiêm trang tính toán con trai cưới vợ và đồ cưới của con gái thì Tần Chí Quân càng vui vẻ, dứt khoát đến mép giường của Tam Bảo mà ngồi xuống, bế cô bé lên chân mình, hỏi Điềm Bảo: "Bảo, mẹ nói muốn tặng đồ cưới cho con, mua nhà xinh đẹp, con có muốn không?"
Điềm Bảo không có cảm giác gì với nhà, nhưng rất thích "xinh đẹp", cô bé líu ríu chui ra từ trong chăn, leo lên người mẹ, ôm cổ mẹ, nói: "Muốn ạ, muốn ạ."
Cố Uyển cũng bị chọc cười, bóp lỗ mũi cô bé, nói: "Nhóc con không biết xấu hổ, con biết đồ cưới là cái gì à, nhận lời vui sướng như vậy."
Điềm Bảo cười khanh khách, Bình An vừa mới nằm xuống thấy ba ôm mẹ và em gái, cảm thấy chơi như vậy thật vui thì cũng bò dậy nhào vào, chỉ có Đa Đa thoải mái nằm trong chăn lười nhúc nhích.
Tần Chí Quân đập Bình An cố gắng leo lên lưng mình, nói: "Vậy mua đi, anh thấy đừng chỉ mua một tứ hợp viện, Điềm Bảo có thì cũng không thiếu của hai anh em nó, sau này để ý xem gần đây có tứ hợp viện tốt thì mua thêm hai cái. Đến lúc đó không thiên vị, mỗi đứa một cái."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây