Sau khi Tần Chí Quân mơ đến chỗ Thập Phương biến mất thì tỉnh dậy, Cố Uyển không ngủ, mà đứng ở trước kệ sách, nhanh chóng lật xem từng quyển sách.
Anh đứng dậy đi tới ôm thật chặt cô vào trong ngực. Cố Uyển có hơi kinh ngạc, có thể nhận ra tâm trạng của anh có hơi lạ thường.
"Sao vậy? Mới ngủ chưa đầy một giờ, anh ngủ thêm đi, sáu giờ em gọi anh."
Trong không gian không có đêm tối, Tần Chí Quân nghe anh chỉ ngủ một giờ, nhưng trong mơ anh trải qua chừng mấy ngày. Anh ôm cô thật chặt, nói: "Không ngủ, muốn ôm em, Uyển Uyển, em tin có kiếp trước, kiếp này không?"
Cố Uyển nghĩ đến cảnh trong giấc mơ kia, hai tay vòng lấy eo anh, nói: "Tin, hơn nữa kiếp trước em nhất định rất yêu anh, đánh bại tất cả."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây