Cố Uyển đã bảo vệ trước giường của ba đứa con. Tần Chí Quân đang ngủ cũng bị làm tỉnh giấc, thấy cách ăn mặc của người mặc đồ đen, sắc mặt anh chợt thay đổi, đánh về phía người mặc đồ đen kia không hề nghĩ ngợi.
Người mặc đồ đen cười khanh khách, cũng không biết làm động tác gì, dáng người cực kỳ nhanh, một tay đánh về phía Cố Uyển, vác người trên vai, lại bắt lấy một đứa nhỏ trên giường, rồi xông ra ngoài.
Tần Chí Quân cầm lấy con dao gắm đặt trên tủ sách, đuổi ra ngoài. Từ lúc Cố Uyển hoảng sợ tỉnh giấc, tới lúc đánh lộn, người mặc đồ đen đánh ngất Cố Uyển, vác cô và Điềm Bảo đi, cả quá trình chưa tới một phút. Trong nhà của nhà họ Tần vô cùng yên tĩnh, mọi người vẫn đang nằm ngủ, không hề biết gì về việc này.
Vợ và con gái bị người mặc đồ đen kia bắt đi ngay trước mặt anh, Tần Chí Quân tức tới nổ mắt, trong lúc đuổi theo, dáng người đã hiện ra tàn ảnh. Anh nhanh, người mặc đồ đen kia mang theo hai người nhưng tốc độ cũng không chậm, một người đuổi một người chạy không lâu đã ra khỏi khu phố. Điềm Bảo chắc là giật mình tỉnh giấc, bị doạ bật khóc. Người mặc đồ đen kia muốn xử lý cô bé, nhưng lại vác hai người nên không dư tay, chỉ có thể quát một tiếng bằng chất giọng cực kỳ khó nghe.
Cố Uyển đã bị đánh ngất rồi, nhưng Điềm Bảo vừa khóc, cô đã tỉnh táo lại. Cô không cử động, cố gắng duy trì trạng thái bị đánh ngất, âm thầm đánh giá xung quanh, nghĩ cách thoát thân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây