Sáu Cân vốn tưởng rằng được bà nội ôm vào là có thể ngủ ở trên, kết quả vẫn phải đi xuống. Nét vui sướng trên khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức biến mất, tủi thân vô cùng.
Chỉ là trước kia cậu bé tùng bị mẹ đưa tới nhà bà ngoại nên đứa nhỏ này không vui cũng không khóc quấy. Có thể ngủ lại một đêm cũng tốt rồi, nhóc con lập tức cúi đầu không nói, để Lâm Xuân Hoa ôm xuống dưới.
Cố Uyển nhớ đến tính cách trước kia của cậu bé. Sau khi ở đây hơn nửa tháng, tính tình vui vẻ, bớt rụt rè hơn, cũng không còn tệ như trước nữa. Bởi vì cô có Bình An, Như Lan và Điềm Bảo nên cũng dịu dàng với Sáu Cân hơn. Cô nghĩ nghĩ rồi hỏi cậu con trai mập mạp thích làm anh cả của mình: “Bình An có muốn cùng anh Sáu Cân ngủ với ông bà nội không?
Bình An nghe hiểu, không để ý đến hai chữ anh trai kia, nghĩ đến Sáu Cân lại nhìn Như Lan và Điềm Bảo, nhóc con hơi do dự.
Cậu bé thích em trai Sáu Cân nhưng cũng thích Như Lan và Điềm Bảo. Ba anh em từ lúc sinh ra chưa tách khỏi nhau một ngày.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây