Cố Uyển nhìn thấy Khương Tiểu Diễm vốn dĩ có một bộ quần áo nhưng không phải một bộ quần áo vừa vặn, đột nhiên giống như bị một nhân viên mẫu mực ngay thẳng, cũng không tới gần Tần Chí Cương, đi đi lại lại khắp cửa hàng, với một chiếc quần jean, cô ấy mang một chiếc áo len bên trái và một chiếc áo sơ mi bên phải, cuối cùng đặt áo len lên trên áo sơ mi và buộc nó bằng dây vào móc treo bộ quần áo áo len, chọn tới chọn lui ra được dáng bồ đồ. Sau đó đem bộ quần áo đó đi rồi hơi ngả người ra sau nhìn, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng và vui sướng tột độ.
Quả là một cô gái chăm chỉ, thông minh và ngoan, lại bụ bẫm thế này! Cố Uyển nhìn cô gái vì sinh con mà mất đi dáng vẻ thiếu thời, ăn vận cũng không ổn, bị cô Khương Tiểu Diễm “nhân viên thông minh hành cho trở nên ngốc nghếch, cô đồng cảm muốn khóc.
Em dâu thứ hai biết tại sao hôm nay cô và mẹ chồng lại đến đây, nhìn thấy hành động khác nhau của Khương Tiểu Diễm cô ta như muốn chết, sắc mặt không tệ lắm, Cố Uyển nghĩ đến việc em dâu thứ hai hàng ngày đơn độc chống chọi, sợ sẽ điên rồ lên mất.
Lâm Xuân Hoa cuối cùng đã thấy cả, hắng giọng nói: “Chí Cương à
Với giọng nói này, Chí Cương à này, Khương Tiểu Diễm, người “nhân viên thông minh, đã sợ hãi đến mức đứng như trời chồng, cái quái gì vậy, bà già này biết Tần Chí Cương!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây