Tần Chí Quân cười đồng ý, thả Điềm Bảo xuống giường, nắm lấy tay bàn tay nhỏ đang khua loạn xạ nói: “Nghe mẹ con nói gì với anh hai không, con cũng học theo anh hai của con đi nhé, không cần vội.
Chờ ba đứa trẻ uống sữa xong, đặt cho mỗi đứa một bình sữa, Tần Chí Quân ôm lấy Cố Uyển hỏi: “Anh không ở nhà, hẳn đêm nào em cũng mệt mỏi với ba đứa này phải không.
Cố Uyển có chút xấu hổ, đẩy anh không cho ôm, nhỏ giọng nói: “Anh quên chuyện vừa nãy rồi à? Điềm Bảo giờ đang học bắt chước, anh phải chú ý một chút.
Tần Chí Quân: “...nhỏ như vậy, có thể biết cái gì chứ.
Cố Uyển không để ý đến anh nữa, thấy ba đứa trẻ kia vừa uống sữa vừa nhìn chằm chằm hai người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây