Cô vội vàng kéo Lâm Xuân Hoa, nói: “Mẹ xem xem, sao anh cả chị dâu lại cho tiền mừng tuổi nhiều như vậy chứ, sao con có thể nhận như vậy được.
Lâm Xuân Hoa cầm lên xem, đếm đếm một hồi, là tám mươi đồng đó. Bà vội mở cái Cố Uyển cho ra, đếm một lượt, một trăm đồng.
Cầm hồng bao đi gõ cửa phòng Tần Đại Hữu, hồng bao của Tần Đại Hữu cũng là một trăm, của Tần Chí Hoa là hai mươi. Lâm Xuân Hoa tính toán, như vậy sao được chứ, chỉ mừng tuổi cho bọn họ đã hết ba trăm, sao có thể tiêu tiền như vậy được.
Tần Chí Hoa còn chưa kịp ngăn lại thì bà đã chạy lên tầng hai tìm Cố Uyển. Cố Uyển nghe mục đích đến của bà, cười nói: “Chừng này tiền bọn con kiếm được mà, quanh năm suốt tháng chỉ có cơ hội cuối năm hiếu kính mẹ với ba một chút. Cái này mẹ và ba nhất định phải nhận lấy.
Tần Hiểu Muội đứng bên bảo Cố Uyển lấy hồng bao lại, Cố Uyển mỉm cười nhéo gương mặt cô, nói với Lâm Xuân Hoa: “Mẹ đừng quên, Hiểu Muội cũng xấp xỉ tuổi con, hai năm nữa cũng sắp phải lấy chồng rồi. Tiền này cứ để Hiểu Muội nhận lấy, về sau coi như làm của hồi môn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây