Cô quay về, mang thêm quyển sách, cứ rảnh rỗi sẽ mở ra xem, chương trình học năm nhất cô đã học cũng gần hết. Vì để tìm hiểu mấy dược liệu này mà Cố Uyển chạy qua mười mấy nhà thuốc, cũng đến các y quán tìm các thầy lang hỏi thì mới biết có hai loại dược liệu tồn tại, chỉ là tên gọi không giống trong sách mà còn ít dùng nữa, Cố Uyển đã hỏi rất cẩn thận. Còn một loại dược liệu kia hỏi thế nào cũng không ai biết.
Cô cũng không nhục chí, tóm lại thì cô cũng đang học chuyên ngành Trung y, quyết định tự mình nghiên cứu phương thuốc này, thử xem có thể thay thế dược liệu kia bằng một loại khác hay không. Đến mức mà mấy hôm nay trừ việc trông con thì phần lớn thời gian đều đang đọc đơn thuốc Trung y. Buổi tối Tần Chí Quân đi làm về thấy cô say mê nghiên cứu y dược, mấy quyển sách được nhà trường phát thì đã xem đến mòn cả giấy. Biết cô chăm chỉ lại rất có thiên phú, lúc được nghỉ anh liền đi đến nhà sách mua những loại sách liên quan về bỏ trong phòng sách.
Ai cũng biết Cố Uyển thi đậu đại học, người nhà họ Tần cố gắng không làm phiền cô. Tần Đại Hữu có lòng, thấy con trai đi mua cho con dâu những sách vở liên quan đến Trung y thì mỗi ngày đi mua đồ ăn thấy có người bán sách cũ và báo, thậm chí trong đó còn có ít sách đóng buộc chỉ đã lâu năm. (sách đóng buộc chỉ: một cách đóng sách truyền thống của Trung Quốc, sợi chỉ lộ rõ ra ngoài bìa)
Dù ông không biết chữ nhưng cũng biết mấy năm trước có không ít sách quý bị hủy, nói không chừng trong đống phế phẩm lại có thể tìm ra thứ tốt. Cách đây mấy ngày, lúc Tần Chí Hoa đến nhà, ông liền kêu thằng ba đi tìm sách Trung y trong đóng phế phẩm.
Việc này mình ông làm không xong, Tần Chí Hoa lại nhanh nhẹn, chưa đến mấy ngày đã ôm một túi lớn chứa khoảng ba mươi quyển sách về. Cố Uyển nhìn thấy thì như nhặt được bảo bối, biết là ba chồng bảo em chồng giúp đỡ, cô cảm ơn Tần Đại Hữu và Tần Chí Hoa một lượt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây