Có khá nhiều phụ huynh cũng đi cùng thí sinh, Tần Chí Quân bảo khi nào thi xong sẽ đến trường đón nhưng thực tế năm giờ sáng anh đã chạy bộ lên thành phố B. Chạy đến sáu giờ thì có xe buýt, anh bắt xe buýt đi thẳng đến trường thi. Anh đến còn sớm hơn đám người Cố Uyển nửa tiếng.
Anh nhận ra xe của nhà họ Phương, liền chạy đến đón người. Cố Uyển thấy anh đến sớm như vậy thì biết hơn nửa đoạn đường của anh là chạy. Trong lòng cảm thấy ngọt ngào, kéo tay Tần Chí Quân nói: “Em sẽ thi thật tốt. Anh đi ăn gì đi, lát nữa quay lại đón em.
Phương Ngạn và Tiêu Vũ Phi hôm nay cũng đi thi đại học, cả hai lái xe của Phương Ngạn đến đây. Từ xa đã nhìn thấy cảnh Cố Uyển và Tần Chí Quân đang ở bên nhau, lại nghĩ đến mối duyên đó giữa Tần Chí Quân và nhà họ Phương, Tiêu Vũ Phi cũng hiểu được tâm trạng của Phương Ngạn lúc này. Anh ta liếc nhìn Phương Ngạn dường như không có chuyện gì, vậy cũng tốt, có thể yên tâm rồi.
Cũng phải, chuyện vẫn chưa từng bắt đầu mà. Uống rượu và buồn bã là không thể tránh khỏi, nhưng cũng không đến mức luôn để trong lòng.
Anh ta lại trông thấy con bé Hạ Mẫn đi cùng Cố Uyển. Cuối tuần nào cũng không thấy bóng dáng đâu, hỏi Phương Ngạn cô ấy đi đâu, lúc thì nghe nói đi cửa hàng mua quần áo chưa đứa con chưa chào đời của Cố Uyển, lúc thì lại chạy đến nơi đóng quân bên Môn Đầu Câu để thăm Cố Uyển.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây