Cố Uyển cong môi, sau đó lại khẽ nói: “Em thấy hơi căng thẳng. Mấy hôm trước đi tản bộ, em nghe người ta nói trong quân đội có chương trình kế hoạch hóa gia đình, chỉ được sinh một con thôi. Nếu đứa này là con gái, anh có thích không?
Thực ra chuyện này Cố Uyển đã để trong lòng mấy ngày nay rồi. Hôm nay nhìn thấy đống len sợi mẹ chồng mua có cả màu vàng, màu hồng, màu xanh. Không hiểu sao khi nhìn đến màu hồng cô lại cảm thấy nhẹ lòng.
Bản thân cô không cảm thấy sinh con gái có gì là không tốt, nhưng ở quê rất coi trọng chuyện nối dõi tông đường. Mấy hôm trước lại nghe mấy chị khác nói bây giờ chỉ được sinh một con, nếu sinh con gái chỉ sợ nhà chồng không vừa ý. Câu này dù sao cũng làm cô suy nghĩ. Con trai con gái gì cô cũng đều thích, chỉ là không biết anh cả Tần nghĩ thế nào.
Tần Chí Quân thấy cô hơi nhíu mày có chút lo lắng, liền ôm lấy mặt cô mà hôn vào giữa lông mày. Anh cười nói: “Cô gái ngốc nghếch này. Chỉ cần là do em sinh, con trai con gái gì cũng là bảo bối trong lòng anh. Nếu là con gái nhất định sẽ xinh đẹp giống như em, vừa ngoan ngoãn lại nhu mì. Lúc đó còn phải cưng như trứng, hứng như hoa nữa là.
Thấy nét cười trong đáy mắt Cố Uyển, anh cắn đôi môi hồng của cô một cái và thì thầm: “Nhưng mà người anh cưng chiều nhất mãi mãi là Uyển Uyển của anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây