Cố Uyển nhớ đến dáng vẻ của Tần Chí Quân khoảng thời gian trước vì sợ cô đang mang thai mà không dám động vào cô thì đỏ mặt xem lại phương thuốc kia thêm vài lần, âm thầm ghi nhớ.
Lúc Lâm Xuân Hoa cùng mấy chị em trở về đã hơn hai giờ chiều. Bà ấy xách túi lớn túi nhỏ, chắc là đã mua được không ít. Sau khi bà ấy đặt xuống, Cố Uyển mới lấy ra xem thì thấy có bông, sợi len, lại còn có vải trắng và vải in hoa.
“Mẹ, không phải đã nói là mua vải may quần áo mùa hè sao? Sao mẹ lại mua những thứ này? Cố Uyển lục lọi trong túi, cảm thấy kỳ lạ hỏi Lâm Xuân Hoa.
Lâm Xuân Hoa cười nói: “Không mua nhầm đâu. Mẹ tự mua vải may đồ mua hè rồi. Vải in hoa là mua cho con đấy. Qua tháng bảy tháng tám bụng của con sẽ lớn hơn nhiều, cho nên phải may mấy bộ rộng rãi một chút mới mặc được. Còn xấp vải trắng thì để khử trùng bằng nước nóng và phơi nắng nhiều lần xong thì chúng ta cắt ra, may một ít tã lót cho em bé.
“Len sợi thì lúc nào mẹ không làm gì sẽ đan một chiếc áo len cho cháu nội. Lần trước nhà họ Phương đã tặng khá nhiều vải, mẹ mua một ít bông dồn vào làm vài cái áo bông cho bé con. Mẹ đã tính ngày rồi. Bụng của con khoảng tháng hai là sinh. Đến lúc đó trời rất lạnh. Tã, quần áo, mũ vớ, chăn màn đều phải chuẩn bị kỹ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây