Sau khi cô gả vào nhà họ Tần không có nhiều thời gian chung sống với mẹ chồng, nhưng trong mấy ngày đó Cố Uyển thật sự cảm nhận được Lâm Xuân Hoa thật lòng đối xử rất tốt với cô.
Nghĩ đến đây, cô đặt sách xuống rồi bắt đầu tìm chủ để có thể nói chuyện với Lâm Xuân Hoa, tránh để người già lo lắng cho bọn họ đến nỗi ngay cả miếng ăn cũng tiết kiệm.
Cô kể với Lâm Xuân Hoa rằng từ khi đến thành phố B, việc đầu tiên là cô kiếm chút tiền bằng cách làm thủ công. Sau đó cô lên núi săn một vài con chim trĩ, thỏ rừng rồi bán ở mấy chợ sáng trong thành phố B. Cứ bảy tám ngày là cô chuyển vào trong núi nửa ngày, mỗi ngày bán quầy hơn một tiếng, một tháng có thể kiếm được hơn ba trăm tệ. Chỉ có mỗi chuyện cô tốn năm nghìn tệ để mua Xuân Hoàn ở nhà họ Phương và nhà lớn của Tam Tiến là cô không nói cho bà ấy biết.
Không phải là cô muốn đề phòng Lâm Xuân Hoa, mà là ông Giang và Chu Dương đều từng dặn dò trong những năm này càng ít người biết chuyện càng tốt.
Lâm Xuân Hoa nghe thấy thì mắt mở to, nuốt nước bọt ừng ực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây