Cố Uyển không tranh, cô đứng một bên mỉm cười nhìn Lâm Xuân Hoa làm, tiện thể chỉ bà ấy cách dùng bếp ga. Đợi Lâm Hoa rửa nồi và lau bếp xong, rồi bưng bát canh ra phòng trước cô mới đi theo.
Tần Chí Quân đã mang hành lý của mẹ mình cất phòng ngủ phụ xong, lúc đi ra thấy cơm canh đã sẵn sàng, anh ngồi xuống, múc một bát canh cho Lâm Xuân Hoa, nhưng lại bị Lâm Xuân Hoa liếc mắt một cái, nói: "Lo cho vợ con trước đi, mẹ cần con chăm sóc hả?"
Tần Chí Quân cười haha, rồi múc cho Cố Uyển chén canh khác, còn đặc biệt múc một miếng trứng lớn cho vào. Cố Uyển mỉm cười nhận lấy bát canh, rồi hỏi Lâm Xuân Hoa: "Mẹ, mấy ngày ngồi tàu mệt không mẹ?"
Lâm Xuân Hoa hớp một ngụm canh, vô thức xoa thắt lưng của mình, nói: "Không mệt mới lạ, ngồi đến mức xương cốt cả người vừa cứng vừa đau."
Nghe nói Lâm Xuân Hoa ngồi ghế cứng suốt mấy ngày mấy đêm liền, làm sao mà chịu được. Cô cũng biết những ngày này ghế nằm không dễ mua, cô nói: "Vậy trưa nay mẹ ăn nhiều vào, đồ ăn trên xe không ngon, ăn xong mẹ đi tắm nước nóng cho bớt mệt mỏi, rồi đi ngủ một giấc cho lại sức."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây