Lão Lâm thật sự là dở khóc dở cười, người này bình thường có chuyện gì cũng đều biểu hiện không quan tâm thế mà bây giờ lại vui mừng ra mặt, anh là người ngoài vẫn còn đang ngồi đây nha, thế mà liền tự động bỏ qua anh ta.
Ông Lâm cũng không muốn ở chỗ này làm bóng đèn, chẳng qua còn phải dặn dò nữa mới được, mặt già đợi Tần Chí Quân vừa thả vợ anh ra, vội cười nói: “Được rồi, hai đứa đợi lát nữa hẳn vui, tôi còn phải dặn dò hai đứa vài câu. Ba tháng đầu mang thai này thứ phải chú ý nhất chính là nghỉ ngơi và ăn uống, không được để cơ thể mệt mỏi, cũng đừng lao tâm tốn sức, vợ anh lúc nãy sốt nhẹ đau đầu đều là một số phản ứng bình thường khi mang thai thôi, uống nhiều nước ấm nghỉ ngơi nhiều là được rồi, không nghiêm trọng thì chịu đựng một chút, uống thuốc cũng sẽ ảnh hưởng không tốt tới đứa nhỏ.
Tần Chí Quân vừa rồi cũng là do vui quá nên có chút sững sờ, lúc này nghe ông Lâm nói một số việc cần phải chú ý thì rất nghiêm túc nhớ hết.
Ông Lâm nói hết những lời cần nói xong thì tạm biệt, Tần Chí Quân vội đứng dậy đi tiễn. Lúc đến phòng khách anh mở ngăn tủ thứ năm cầm lấy hai hộp kẹo đưa cho ông Lâm, vẻ mặt vui mừng nói: “Ông với quân y Phương mỗi người một hộp. Phần của quân y Phương thì nhờ ông mang qua giùm để hưởng chút không khí vui vẻ.
Kẹo này vẫn lúc tháng giêng đến nhà họ Chu được Giang Tuệ đưa cho, lúc sau đồ nhà họ Giang với nhà họ Chu đưa đến cũng không ít, tất cả đều cất ở trong năm ngăn tủ này, ngày thường cũng thỉnh thoảng làm đồ ăn vặt cho Cố Uyển, hàng tồn còn khá nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây