Cố Uyển rất thích Hách Thu, trông thấy liền gọi cô bé đến ngồi cạnh mình, bởi vì người dì này đã cho Hách Thu sô-cô-la ngon quá nên có ấn tượng rất tốt với cô bé, không hề sợ lại.
Vết thương ở tay phải Tần Chí Quân đã khỏi từ lâu nhưng bên ngoài vẫn còn giả vờ, lúc này Cố Uyển mới biết anh còn dùng đũa bằng tay trái rất tốt, đúng là nhân tài.
Trong bữa tiệc, Tần Chí Quân giúp Cố Uyển gắp thức ăn, Cố Uyển thì luôn chăm lo cho Hách Thu ngồi cạnh cô. Khiến Phương Tử Quân trông thấy liền cười, thấp giọng trêu ghẹo cô: “Thích vậy thì em sớm sinh một đứa đi nào!
Nghe thấy lời này, không chờ Cố Uyển mở miệng, Tần Chí Quân liền cười nói: “Uyển Uyển nhà tôi học xong đại học rồi mới sinh con, bây giờ vẫn chưa gấp.
Phương Tử Quân vỗ đầu mình, cười nói: “Cũng phải, thành tích của Tiểu Uyển, Đại học B không khó, đúng là phải chờ thêm mấy năm nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây