Cố Uyển có chút do dự, cô lại đây chăm sóc anh, cũng lên nằm trên giường bệnh thì ra thể thống gì, nơi này là bệnh viện, lỡ như có người gặp được…
“Em ngủ cùng anh một lát. Tần Chí Quân nhìn vẻ mặt cô, nói: “Hôm nay đã đổi thuốc, ngày mai bác sĩ mới có thể đến đổi thuốc tiếp. Em khóa cửa rồi lại đây nghỉ ngơi.
Cố Uyển cũng thật sự có chút mệt mỏi, nghĩ nghĩ gật đầu, khóa trái cửa trong, cởi áo khoác cẩn thận ở nằm xuống bên trái của anh.
Tần Chí Quân duỗi tay trái ra, Cố Uyển liếc mắt nhìn rồi gối lên, anh nở nụ cười vô cùng thỏa mãn, ôm người vào trong lòng ngực.
“Vợ à, anh rất nhớ em.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây