Lời này vốn dĩ là để Tần Chí Quân nói lại với người nhà họ Chu lúc bị hỏi, nhưng lúc này Tần Chí Quân cũng tin theo, hóa ra nguyên nhân không sản xuất số lượng lớn được là như vậy. Trong lòng anh suy xét vợ mình làm cho mình chỗ thuốc ấy không biết đã bỏ vào đó bao nhiêu tiền, ban đầu anh còn cảm thấy tiền lương của mình còn cáng đáng nổi, bây giờ thì cảm thấy không thể đủ nổi.
Bọn họ xuất phát vào đêm rằm tháng Giêng, trước khi đi anh không để Cố Uyển đi tiễn, ấn cô lên giường hôn một cái lên trán, bảo cô ngoan ngoãn đợi anh về, dặn dò cô phải chăm sóc bản thân thật tốt.
Ngay đêm đó mười chiếc xe tải quân đội chạy ra khỏi quân khu, quân tác chiến tiểu đoàn một xuất phát hướng về biên giới.
Tần Chí Quân và Chu Dương cùng ngồi trong buồng lái một chiếc xa, anh đưa hai viên thuốc Cố Uyển đã để riêng cho Chu Dương, nói: "Thuốc Hồi Xuân vợ tôi chế, cầm máu và khôi phục vết thương cực kỳ tốt, cô ấy bảo tôi đưa cho anh hai viên mang bên mình."
Chu Dương nghe như nghe sách trời vậy: "Ai? Cố Uyển biết chế thuốc?" Tần Chí Quân thích khoe vợ, nhưng chế thuốc là việc mà ai cũng biết được sao? Đùa gì vậy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây