Ba, bốn ngày không chợp mắt, đây là nhiệm vụ gì, bây giờ Cố Uyển nhớ tới vinh quang của gia đình quân nhân người ta nói mà lòng chua xót cực kỳ, bọn họ có được những vinh quang kia như thế nào.
Hai tay cô lau mặt, lau toàn bộ nước mắt, cô cài lại nút áo vừa cởi cho anh, đi lại giầy cho anh, đẩy người ra ngoài cửa.
Tần Chí Quân thấy cô đẩy mình ra ngoài, trong lòng lộp bộp, cho là Cố Uyển tức giận. Không ngờ Cố Uyển vội vã nói: "Đứng ở cửa chờ em."
Cô khóa cửa từ bên trong, chưa được vài phút, lúc mở lại cửa cô đã thay xong quần áo, trên tay xách một cái túi giấy, nói: "Bây giờ em ăn sáng với anh, sau đó đưa anh trở về bộ đội."
Tần Chí Quân ngẩn người, nói: "Không cần em đưa, em ngủ thêm đi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây