Chu Nghiêm Phong nhíu mày: “Còn muốn tiếp tục không?”
Lục Mạn Mạn thút tha thút thít đáp: “... Muốn.”
Chu Nghiêm Phong không giấu giếm nhướng mày, tự hỏi có phải đã bị người phụ nữ này lừa gạt hay không, lại thấy hơi ngoài ý muốn.
Anh nói: “Được, vậy tôi tiếp tục”.
Không thể không nói là anh thực sự chẳng có lấy một chút thương hoa tiếc ngọc nào, cho dù Lục Mạn Mạn đau khổ kêu gào, khóc đến mưa lê hoa đái vũ, cũng không mở miệng ra an ủi lấy một lời, động tác trên tay cũng không chần chừ tí nào cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây