Cậu ấy vừa mở cửa xe bước ra bên ngoài, nghe thấy mấy lời đó thì giật mình sợ hãi, hấp tấp nói: “Chị đợi chút, em tới ngay đây, tới ngay đây!”
Chu Nghiêm Phong chớp mí mắt nhìn Lục Mạn Mạn một cái, thấy cô đang hung hăng chu bờ môi đỏ mọng lên, sau đó anh cũng xuống xe.
Tiểu Từ đã chạy đến để giúp Lục Mạn Mạn xách đồ, không ngờ vừa xách đồ lên Lục Mạn Mạn lập tức kêu đau.
Tiểu Từ bỗng thấy tay cô bị siết đỏ, làn da trắng như tuyết nổi lên những vết siết, một vẻ đẹp không thể giải thích nổi, cả người cậu ấy không khỏi ngây ra.
Bên tai đột nhiên truyền tới giọng nói trầm thấp mà uy nghiêm của thủ trưởng: “Để tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây