Lục Mạn Hương thấy vậy nói: “Em tới là tốt rồi, còn mang theo những thứ này làm gì?”
Cô ấy chân thành hơn Lục Mạn Mạn, sau sự ngạc nhiên ban đầu, đôi mắt cô ấy trở nên có chút ướt át, giọng nói của cô ấy có chút nghẹ ngào sau khi cố gắng kiếm chế.
Sau khi nói xong mấy lời đó, hình như là nhớ ra được điều gì, ngay sau đó có chút áy náy: “Em chiếu cố đến thăm chị, mãi nói chuyện với em, quên mất mời em vào trong nhà, nhanh nào, em mau vào nhà đi.”
Vừa nói cô ấy vừa vén bức màn tre cho Lục Mạn Mạn.
Khi Lục Mạn Mạn bước vào nhà cô ấy, không biết nên cảm thấy mình khác biệt với những người khác, hay là vui mừng vì việc bản thân xuyên thành là Lục Mạn Mạn kết hôn với Chu Ngiêm Phong, ít nhất có thể tận hưởng một cuộc sống được đãi ngộ tương đối tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây