“Và còn đừng bận tâm đến bất cứ ai bắt chuyện trên đường đi, cẩn thận kẻ buôn người. Hôm nay nếu như không kịp trở về thì nhớ gọi điện thoại về nhà, thím vẫn nhớ số chứ...”
Lục Mạn Mạn càng nghe càng cảm thấy có gì đó không ổn, cô không biết tiểu nam chủ đã hiểu lầm cô điều gì mà lại xem cô như một đứa con nít, sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, còn sợ kẻ buôn người? Ai dám buôn bán cô, cô vặn đầu người đó, hừ.
Cô bĩu môi: “Biết rồi.”
Chờ xe buýt đến, cất ô và bước lên.
Chị gái ruột của nguyên chủ tên là Lục Mạn Hương, năm đó đã kết hôn với một công nhân nông trường và sống trong ký túc xá nông trường với cha mẹ chồng sau khi kết hôn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây