Mặc dù như vậy nhưng Lục Mạn Mạn vẫn đau, đau như kim châm.
Con dâu nhà mình yếu ớt, cho tới nay bà Chu vẫn luôn để ý, thấy cô thật sự đau, đáng thương cũng không biết kể khổ như thế nào, chung quy vẫn là trong lòng không đành lòng, nhưng không cho ăn thì không được, nếu mà ngăn cản thì người khó chịu chính là cô.
Vẫn là bà Vương đưa ra chủ ý nhìn về phía Chu Nghiêm Phong nâng cằm bỡn cợt nói: “Cái này không phải đã có sẵn sao, để cho ba mút ra không phải là được rồi sao.”
Bà Chu liên tục gật đầu, đúng đúng đúng, đúng như vậy.
Sau đó bà Chu lập tức bảo bà Vương cùng nhau rời khỏi bên giường, nhìn các bảo bối với bà rồi bảo Chu Nghiêm Phong nhanh chóng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây