Cả khuôn mặt Lục Mạn Mạn đều méo mó, thật sự là chồng cô chỗ nào cũng tốt nhưng lại thích để ý đến chi tiết quá mức!
Cô nào có chứ, là cô kiệt sức quá mệt mỏi được không, nhưng nếu nói không thích thì thật ra cũng có một chút. Lúc cô sinh con muốn chết muốn sống không phải đều là do hai đứa nhỏ kia hành hạ sao, bọn họ hành hạ cô đau đớn như vậy, cô có thể có sắc mặt tốt mới là lạ.
Nói thật, sau khi sinh con cuối cùng cô cũng đã dỡ được hàng, cảm giác thoải mái trong lòng còn vui sướng hơn rất nhiều khi nhìn thấy hai đứa nhóc.
Chu Nghiêm Phong nghe cái miệng nhỏ nhắn của cô lẩm bẩm, khóe môi không nhịn được mỉm cười, lại tiến đến gần thân mật vùi vào chiếc cổ ấm áp của cô.
Anh ôm lấy cô nói: “Bà xã, em vất vả rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây