Lục Mạn Mạn cảm giác được hơi thở quen thuộc trên người đàn ông, nước mắt thoáng không khống chế mà tuôn ra: “Ông xã!”
Chu Nghiêm Phong không kịp nói chuyện an ủi cô, vẫn luôn không ngừng quan sát tìm người khắp nơi, lồng ngực phập phồng kịch liệt, điều chỉnh hơi thở, hỏi bên tai cô: “Có bao nhiêu người?”
Lục Mạn Mạn nói: “Bảy người.”
Cô đã nghe và đếm rõ ràng.
Sau khi mắt đã thích ứng được trong bóng tối cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy sắc mặt Chu Nghiêm Phong thay đổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây