Lục Mạn Mạn bảo anh cứ làm việc của anh đi, chỉ cách đó mấy bước chân, hơn nữa lại không cùng hướng nên không cần thiết.
Chu Nghiêm Phong cũng không kiên trì, anh khởi động lại xe, xuyên qua cửa sổ xe ánh mắt như lơ đãng lướt qua người A Hiển.
A Hiển làm nghề vệ sĩ kiếm sống mười mấy năm, luôn luôn ngay cả sống chết cũng không sợ, vốn nên cười đối phó, lúc này nụ cười trên mặt lại có một chút mất tự nhiên, ánh mắt cũng không khỏi chớp chớp.
Lục Mạn Mạn chỉ suy nghĩ đến buổi đấu giá nên hồn nhiên không nhận ra điều đó.
Mãi đến khi Chu Nghiêm Phong lái xe đi, A Hiển mới vội vàng báo cáo với cô: “Hôm nay cậu Hoàng cũng ngồi xe đi theo tới đây.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây