Làn da mềm mại non mịn của cô cũng sáng bừng trong bóng tối, có thể nói là băng cơ ngọc cốt, cánh tay non mịn mềm nhẵn, mềm mại như ngó sen, vòng eo thon thon một tay có thể ôm hết, đôi chân thon dài bóng loáng, bàn chân thon gầy tuyệt đẹp, ngón chân hồng hào đáng yêu.
Đêm trước khi trở về, cô cùng anh ngủ trên chiếc giường bên kia khu vực động đất, dưới chăn là một cơ thể trắng nõn mềm mại, Chu Nghiêm Phong từ lâu đã không kìm được muốn hôn lên khắp người cô, giờ đây suy nghĩ này lại nổi lên, cúi người gom lại mái tóc dài của cô, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn, rồi nhích xuống từng tí.
Ngón chân Lục Mạn Mạn cuộn tròn lại.
Một đêm triền miên ôm nhau ngủ, sáng sớm mở mắt tỉnh lại trong lòng người yêu, Lục Mạn Mạn ôm lấy vòng eo rắn chắc, vùi mặt vào lồng ngực vạm vỡ kia, cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Một bàn tay trượt trên lưng cô, hết nhéo cổ rồi lại xoa gáy cô, giọng nói trầm thấp hơi khàn khàn ngáy ngủ của Chu Nghiêm Phong vang lên trên đỉnh đầu: “Em tỉnh rồi à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây