Anh đoán không sai, đúng thật là Bùi Cẩm có nói như thế, nhưng trọng điểm trong lời của cô là muốn nói Bùi Cầm phân tích về tiền đồ của anh như thế nào, nhưng sự chú ý của anh lại hoàn toàn trái với cô.
Chuyện này nếu là ở trên người người khác, Lục Mạn Mạn lập tức nói đây là não yêu đương, còn ở trên người của Chu Nghiêm Phong, sau khi Lục Mạn Mạn đấm anh một cái, thay đổi lập trường, đứng ở góc độ của anh cân nhắc một chút thì sẽ biết, đây là vì anh đối với cô vẫn còn không yên lòng, ở giai đoạn này, trước khi các vấn đề trong mối quan hệ được giải quyết, đối mặt với mấy cái khác đều không còn chút chú ý nào.
Lục Mạn Mạn thầm nghĩ mình vẫn còn vội, cho rằng thuyết phục thì có thể hoà hảo, không nghĩ đến gương vỡ thì cho dù ghép lại vẫn sẽ có vết nứt.
Suy cho cùng, cũng vì cô không mang lại đủ cảm giác an toàn cho anh.
Lục Mạn Mạn vươn hai tay ôm cổ anh, đôi môi nhỏ vừa bị anh hôn đến đỏ hồng lại hôn cằm anh, hôn môi anh, nhẹ nhàng kiên nhẫn nói: “Anh yêu à, có phải anh và Bùi Cẩm có hiểu lầm gì không, tuy là Bùi Cẩm giống em, đều làm việc có chút tùy tâm sở dục, nhưng ở phương diện thẳng thắn trong cảm tình, cô ấy mạnh hơn em nhiều, khi Tri Phương nhắc đến chuyện này, cô ấy còn làm rõ vấn đề trước cả em, khiến em cảm thấy có chút giống… Nói thế nào nhỉ, chính là em đã đột phá phạm vi nhận thức của bọn họ, cô ấy nói với em, lúc trước anh khẳng định là thấy em không quay đầu lại, nên nhất định cho rằng em đã buông tay, không yêu anh nữa, cho nên…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây