Chu Nghiêm Phong nói cho cô biết, loại chuyện này cô giao cho những người khác làm cũng được, cô không cần phải ở lại chỗ này.
Lục Mạn Mạn lại che chân, nói: “Nhưng bây giờ em đi rất khó khăn, bây giờ em chính là muốn đi cũng không đi được, chân đau, anh cũng không thể gọi người cõng em đi ra ngoài?”
Chu Nghiêm Phong: “Là chân của em đau mới muốn em trở về.”
Anh nói: “Ngày mai tôi cũng không ở đây, phải rút về sở chỉ huy, làm việc ở đó.”
Lục Mạn Mạn nói: “Vậy thì ngày mai em đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây