Lục Mạn Mạn thầm nghĩ ngày hôm qua anh cô nam quả nữ cởi quần áo cũng không có cố kỵ, hôm nay lại chỉ bảo người ta đặt thuốc buông, không nói một câu dư thừa nào, chẳng phải là rất khiến người ta thương tâm sao?
Quả nhiên, nữ y tá đột nhiên cúi đầu như tủi thân, ậm ừ không thành tiếng rồi quay người đặt thuốc xuống.
Cô gái nhỏ kia lại là nhịn không nổi nữa, khinh thường liếc cô một cái, cao giọng nói: “Cục trưởng Chu, đây là ai, sao cũng không giới thiệu chúng ta biết?”
Chu Nghiêm Phong nói: “Phu nhân của tôi.”
Thấy cô ngồi ở mép giường chớp mắt không ăn, anh hất cằm với cô: “Ăn của em đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây