Lục Mạn Mạn cúi đầu chậm rãi đánh răng, không khỏi lại nhìn anh, không biết vì sao anh không vui vẻ nổi, cô đã chạy tới tìm anh trước, cũng nói rất nhớ anh, cũng thích dính lấy anh như trước, đây chẳng lẽ không phải là điều anh muốn sao, vì sao anh lại không vui vẻ nổi?
“Anh có phải trách em hay không?”
Cô nghĩ đến cái gì đó, lấy bàn chải đánh răng ra, hỏi với cái miệng đầy bong bóng kem đánh răng.
Cô càng nghĩ càng thấy đúng, phân tích rõ ràng mạch lạc: “Cuối cùng vẫn là anh buông tha việc thăng chức mới đổi lấy ngày hôm nay của chúng ta, tuy rằng... Nhưng không cam lòng đúng không? “
Chu Nghiêm Phong lắc đầu: “Không có.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây