“Tri kỷ? Trân trọng? Thiên vị? Địa vị của nó mang lại cho cháu một cuộc sống có đãi ngộ tương đối tốt cũng như những chỗ tiện lợi nào hay sao? Hay là trên người nó còn có thứ gì khác mà không một người đàn ông nào có thể cho cháu được?”
Lục Hướng Tùng nhìn thấy vẻ mặt của cô thì chỉ đành gật đầu: “Được, cho dù có, nó cũng chiếm vị trí độc nhất vô nhị trong lòng cháu, nhưng để mà nói thì cậu vẫn sẽ nói câu kia, hai đứa không phải người chung đường.”
Ông ấy lại trịnh trọng và nghiêm túc nói thêm: “Ngày đó khi cậu lần đầu nhìn thấy cháu là đã biết cháu có dã tâm, cháu không phải loại con gái sống dựa vào chồng rồi cam lòng làm một người tầm thường không có gì nổi bật, nhưng cháu đã từng nghĩ hay chưa, ở bên cạnh chồng cháu chính là một cái lồng giam, một thanh niên ưu tú đầy triển vọng như nó, tương lai sẽ còn thăng tiến hơn nữa, có thể sẽ thăng tiến tới một vị trí mà chính cháu cũng không dám tưởng tượng, nó leo lên càng cao thì hạn chế đối với người thân trong nhà lại càng lớn, nó có bao giờ nói cho cháu biết nó có sắp xếp gì cho tương lai của cháu chưa? Cậu không tin nó sẽ để mặc cho cháu tự do phát triển, nếu từ trước đến nay nó chưa bao giờ nói với cháu vấn đề này, chứng minh trong lòng nó vẫn còn ôm những ý đồ riêng đối với cháu...”
“Cậu.”
Lục Mạn Mạn không thể nghe nổi có người nói xấu Chu Nghiêm Phong, tuy ông cậu này cũng chỉ đứng trên lập trường của người trong nhà mà nói thôi, nhưng cô vẫn không nghe nổi loại lời ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây