Lục Mạn Hương xoắn xuýt ngón tay nói: “Tôi không biết nên báo đáp bù lại trung đội Bùi như thế nào, em gái tôi nói cẩm kỳ và thư cảm ơn tốt hơn so với cái gì, cũng có lợi đối với công việc của anh, tôi...”
Lời còn chưa nói xong, ngước mắt lên liền thấy anh ta nhếch miệng cười đến vành tai.
Sau đó cô ấy nghe anh ta nói: “Được, được, rất tuyệt, cái này phải được bàn giao cho lãnh đạo của chúng tôi!”
Lục Mạn Hương cảm thấy anh ta rất thật thà, nhất thời buồn cười, lập tức gật mạnh đầu nói: “Nhất định nhất định.”
Sau đó rất nhanh lấy cặp găng tay da mua về ra bồi thường cho anh ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây