Sau bữa ăn, Chu Bỉnh không kịp nghỉ ngơi đã lại phải đến trường học, lão gia đi ra ngoài kiếm người chơi cờ tướng, lão phu nhân gọi dì Điền dẫn theo cháu gái nhỏ tới thị trường tự do đi dạo.
Khắp người Chu Nghiêm Phong bao trùm một tầng mỏng mồ hôi, trông thấy cơ thể cô mềm nhũn không còn chút sức lực, cúi người hôn lên đôi môi đỏ mọng ẩm ướt, rồi quấn cô vào trong chăn và đặt nằm trên giường.
“Chuẩn bị cho em chút đồ ăn nhé.”
Mặc quần áo gọn gàng rồi ra khỏi phòng làm việc.
Bầu trời bên ngoài đầy sương mù mông lung, dưới lầu thì im ắng không bóng người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây