Cô ấy vẫn như cũ, thản nhiên và lãnh đạm, tùy ý chào hỏi mọi người vài câu, sau đó thì tựa vào bàn và hờ hững chờ đợi.
Lục Mạn Mạn cũng bỏ đi sự vô tư như thường ngày, lúc này cô là đứa trẻ ngoan ngoãn nhất ở trước mặt người lớn, với đôi mắt cười cong cong và cái miệng ngọt ngào, cô cứ vậy mà đi cùng hai mẹ Bùi dạo xung quanh, miệng thì bị nhét đầy bởi người dì này đến người dì khác. Sau khi ăn một ít đồ ăn nhẹ, một vài người còn nhét đầy soda vào tay cô, thậm chí có người còn nhét cả phong bao lì xì Tết Nguyên Đán vào túi.
Cứ như một con búp bê may mắn.
Khi nhìn thấy Lục Mạn Mạn như thế, vẻ mặt của Bùi Cẩm cũng thể hiện sự bất lực không nói nên lời.
Lục Mạn Mạn trước đó đã đi qua cầu thang, cô cũng nghe thấy tiếng cười và tiếng hát từ phía trên nên đoán rằng những người trẻ tuổi đều tập trung trên lầu, nếu tầng dưới là địa bàn của của mẹ Bùi, thì tầng trên rõ ràng là nơi của Bùi Cẩm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây