Chu Nghiêm Phong rõ ràng là đang tức giận, ánh mắt sắc như dao.
Cô bé đằng kia sửng sốt một lúc rồi đột nhiên rút đầu, đóng cửa sổ lưới một cái “cạch“.
Lục Mạn Mạn xoay mặt Chu Nghiêm Phong lại, chỉ thấy sắc mặt anh âm trầm, trong hàng lông mày ẩn chứa tức giận.
Ngược lại, cô vui vẻ nói: “Giận một cô bé thì có ích gì? Bọn chúng còn nhỏ chưa hiểu chuyện.”
Còn tại chỗ ngâm vang một bài vè đọc nhanh thất ngôn bát cú: “Trên đời vạn vật đều có, sao mà có thể giống ý ta, người khác hậm hực ta không tức, tức rồi bị bệnh không ai gánh, tức chết tôi thì như ý ai, huống hồ hại thân lại hại sức...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây